Latest News

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

Nghiện “cave”, tôi hững hờ với vợ

Tôi luôn muốn được ân ái cùng các cô gái làng chơi, nhưng lại sợ ân ái cùng với vợ…
Nói ra điều này thật sự khó đối với tôi, nhưng không nói ra, tôi cảm thấy day dứt và có lỗi với vợ. Tôi viết những dòng này, mong nhận được lời khuyên từ độc giả.

Năm nay tôi 35 tuổi, tôi cưới vợ đến nay đã được 4 năm, vợ chồng tôi hiếm muộn, nên cưới nhau sau 3 năm vợ tôi mới mang bầu. Do cơ thể vợ tôi không được khỏe, nên khi vợ mang bầu, bác sĩ yêu cầu vợ chồng tôi phải kiêng tuyệt đối chuyện chăn gối.
Đang đều đặn như vắt chanh, nay phải kiêng khem, không chịu được, nên trong một lần đi công tác, có tý hơi men trong người, tôi đã tìm đến những cô gái làng chơi để thỏa mãn nhu cầu sinh lý.
Đây cũng là lần đầu tiên tôi chung đụng với một cô gái làng chơi, cũng là lần đầu tiên tôi chung đụng thể xác với một người đàn bà khác mà không hề có cảm xúc yêu đương.

Cứ ngỡ rằng, sự chung đụng ấy sẽ chẳng mang đến cho tôi cảm giác gì mà chỉ đơn giản là giải quyết nhu cầu sinh lý, rồi sau đó tôi lại trở về nhà với vợ như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng sự thực thì lại không phải như vậy.
Với cô gái làng chơi, tôi cảm nhận rất rõ sự “nuông chiều” của cô gái đó dành cho mình qua những cử chỉ vuốt ve mà vợ tôi chưa bao giờ làm được, dù chúng tôi đã là vợ chồng mấy năm trời.
Nói ra thật xấu hổ, vì chẳng có ai lại đi nhớ một cô gái làng chơi chỉ sau một lần “bóc bánh trả tiền”, nhưng quả thực tôi không thể quên được cảm giác đó, nên sau khi trở về nhà, tôi đã lại tìm đến những cô gái làng chơi khác để tìm lại cảm giác lạ.

Cứ như thế, suốt những tháng cuối vợ tôi mang bầu, cho đến bây giờ vợ tôi đã sinh con được gần 4 tháng, nhưng không một tuần nào là tôi không gặp các cô gái làng chơi để thỏa mãn nhu cầu sinh lý.
Biết mình làm vậy là có lỗi với vợ, với con, làm vậy là không phải với đạo lý, tôi cũng đã cố nhủ lòng mình sẽ không bao giờ tìm đến những cô gái làng chơi nữa, cơ thể họ chứa nhiều bệnh tật và có thể lây cho tôi và vợ con tôi bất cứ lúc nào,… nhưng ý chí không thắng nổi cảm xúc. Nếu một tuần tôi không gặp họ, tôi sẽ cảm thấy cuộc sống thật bí bách và vô nghĩa.

Tệ hại hơn, tôi không còn hứng thú gần gũi với vợ mình, thay vào đó lúc nào cũng chỉ nghĩ đến những cô gái làng chơi. Tôi thường xuyên kiếm cớ để không ân ái với vợ, có khi tôi nói dối vợ bận công việc nhiều để trốn vào phòng làm việc lướt web, mục đích để không phải ân ái với vợ. Có khi tôi lấy cớ có con nhỏ, không ngủ chung với vợ để ngủ riêng phòng khác.

Thời gian đầu thì vợ tôi tin, nhưng sau đó cô ấy cũng nghi ngờ, có lần cô ấy hỏi tôi có phải đã chán cô ấy rồi không?. Đã phải nói ra điều đó, tức là tôi hiểu cô ấy đang rất buồn nhưng không dám nói ra cảm xúc của mình khi ở bên cô ấy.
Bây giờ, tôi cũng chẳng biết mình phải làm gì để có thể hứng thú khi ở bên vợ và quên đi cảm giác thèm muốn khi ở bên cạnh các cô gái làng chơi.
 TĐS
Nghiện “cave”, tôi hững hờ với vợ
  • Blogger Comments
  • Facebook Comments

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Top